You are not connected. Please login or register

Nhỏ Siêu Quậy...Tôi Yêu Em Mất Rồi chap 2

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

⊹⊱ZenღBi⊰⊹

⊹⊱ZenღBi⊰⊹

Chap 2: Đồ sao chổi




...Hôm sau...
Tại Biệt thự Lịch gia...

<alo>-NÓ uể oải trả lời điện thoại.
<Xin lỗi hôm nay em ở nhà 1 mình nha>-Rin nói
<Cái gì vậy, em buồn chết mất>
<Nhưng chị có hẹn với anh Jen rồi>
<không chịu đâu>-có dãy nãy.
< Thôi mà, chị hứa lúc về mua bánh pudding cho>
<nhớ đó>
<thôi bye nha>
<chị...>
<tit...tit...>

-Trời ơi là trời, chán chết con rồi.-nó uể oải kêu la.

Rời khỏi chiếc giường êm ái, nó bước vào nhà vệ sinh. sau 10' nó lết cái bộ dạng khó coi xuống dưới nhà.

-Cô chủ ăn sáng chứ ạ- cô hầu hỏi.

-Vâng. cho cháu lát bánh mì thôi ạ.- nói rồi nó nằm dài trên bàn, tay với lấy ly sữa dâu thơm ngon trước mặt.

ực...ực...nó nốc 1 hơi cạn sạch ly sữa xong tha lát bánh mì ra ngoài sân ngồi.Đang nhâm nhi miếng bánh mì 1 cách"không ngon lành, nó nhìn thấy bên ngoài cổng, 1 thằng con trai tầm 1m85, tóc vàng óng, mắt xanh da trắng như tuyết với khuôn mặt đẹp trai không tì vết đi cùng 2, 3 thằng khác nhìn chằm chằm vào nó. Nó khó chịu nhíu mày quát:

-Nhìn cái gì mà nhìn.

-Xin lỗi, nhưng tôi đâu có nhìn em- tên đó cố chọc quê nó, chứ nó thừa biết hắn nhìn mình.

Nghĩ rằng nó sẽ xấu hổ khi bị quê như thế nhưng hắn ngạc nhiên vô cùng khi bị nói lại:

-Chứ cậu nhìn cái gì trong này.

-Tôi chỉ nhìn ngôi nhà thôi mà- tên đó nhếch mép.

-Bộ tính trộm đồ hay sao mà nhìn hoài tên kia- nó quát lên làm hắn đỏ mặt.Cứ tưởng làm nó dính 1 cục quê ai dè bị xem là tên trộm.

"thôi được, thà nhận nhìn nhỏ còn hơn mang tiếng ăn trộm" hắn nghĩ.

-Đúng là tôi nhìn em đó. Nhìn tôi như vầy mà bảo là trộm à.-Hắn vênh mặt lên nói.

-Nhìn tôi, đúng là tên háo sắc chỉ biết dán mắt vào con gái.- có cười tinh nghịch nhìn hắn.

-Em...-hắn đỏ mặt- tôi không háo sắc...

-Vậy nhìn tôi làm gì?

-Tôi chỉ thắc mắc em ăn gì mà lùn như thế thôi.

-Cái tên chết bầm kia, muốn chết hả- nó giận dữ.

-hahaha...tôi nói sai à.

Nó ghét nhất là bị xem là lùn mặc dù lùn thật. Máu dâng đến tận não, nó nhào ra cổng và tát hắn 1 cái...chat...

-Em...em dám- hắn tức giận.

-Cô muốn chết hay sao hả- 1 tên đi theo hắn lên tiếng thì bị hắn cảm lại.

-Im ngay!-hắn quay sang nó- Tôi chỉ nói sự thật thôi mà.

-Còn anh có giống ai ko mà dám phê bình tui.

-Cái gì...-hắn đỏ mặt.

-Nhìn là biết anh là người Pháp, sang Vn mà dám lên mặt. Thử hỏi xem trên đất nước này có ai tóc vàng mắt xanh không chứ.-nó lè lưỡi nhái hắn.

-Tức chết mà...-1 tên khác đi cùng hắn hét lên.

-Im ngay!- hắn ra lệnh- được rồi, để xem kẻ không giống ai này làm gì cô em nhé. hãy đợi đấy.-Rồi hắn bỏ đi.

Còn nó, đứng ngây ra đó, trong lòng hiện có 2 suy nghĩ, 2 cảm xúc.
" Tên đó bị sao thế nhỉ, người như hắn thì làm được gì mình"
"oái! tức chết được, đúng là 1 ngày xui xẻo"
Nó bực bội bỏ vào nhà.
- lại mấy con bạn thân nữa, mấy ngày rồi mà hok gọi điện cho mình cuộc nào hết. đáng ghét.
...........................................
trong khi đó:

-Cái con Roy này sao không chịu bắt máy gì hết. tụi tao tuyệt giao với mày luôn- jeremy giận dữ.

-Huhuhu, charlotte nhớ Roy quá huhuhu.
...........................................

Hôm sau....

-Chị Rin ơi, đợi em với- nó gọi với theo chị.

-nhanh lên. Hôm nay chị có hẹn đi học chung với anh Jen.

-Anh Jen?

-Tí nữa rồi biết, nhanh lên.-Rin nói rồi vội đi, nó đành chạy theo sau chị.

...ngã ba...

-Rin, đây nè- Jen gọi.

-Anh Jen- Rin chạy tới, nó cũng vội theo.

-Chào bạn, Jun. giới thiệu với 2 người, đây là Roy, em mình.

-Chào 2 anh- nó lễ phép.

-Chào em- 1 giọng nói ấm áp vang lên.

Nó ngước mặt nhìn lên người co trai sở hữu giọng nói ấm áp ấy.
" wow! anh ấy có khuôn mặt baby quá" Nó nhìn Jun xuýt xoa.
Không thèm để ý đến cặp của chị, nó nắm lấy tay Jun hỏi:

-Anh tên gì vậy.

-Anh là Minh, em gọi anh là Jun được rồi.

-Không bao giờ- nó ranh mãnh nói.

-hở!- cả 3 đồng thanh.

-Từ bây giờ em chỉ gọi anh là prince cute thôi.

-hả!-cả 3 lại đồng thanh.

-Nhưng như thế kì quá- Jun ngượng ngùng.

-Không kì gì hết.Từ bây giờ anh là Prince của riêng Roy.-nó nói.

-hzaiii tiêu bạn rồi, chúc may mắn, Jun- Rin vỗ lên vai Jun động viên.Còn Jen thì hầu như không hiểu gì cả.

Thường thì Jen với Jun đi cùng 1 xe nhưng hôm nay Jen chở Rin nên Jun có nghĩa vụ đi cùng Roy. Anh chàng này khá là nhut nhát nên khi nói chuyện với nó rất hay ngượng. Nó thì khác, con gái gì mà chủ động nắm tay con trai và đương nhiên là chàng Jun nhà ta đâu còn cách nào khác đành mặc kệ nó thích làm gì thì làm.

Đang đi trên đường thì đằng sau, 1 chiếc Xgame màu xanh bóng bẩy luớt qua tách 2 người sang 2 bên. Nó nhận ngay ra kẻ phá hoại đó chính là hắn bởi mái tóc màu vàng óng cùng với làn da trắng kiểu tây âu đáng ghét đó.

-tung cột điện luôn đi, đồ sao chổi đáng ghét.- nó hét lên quát cái tên đáng ghét đó.

-Thôi mà, dù sao thì mình cũng có bị gì đâu- Jun nói.

-Hứ. đáng ghét.-rồi nó kéo tay Jun bỏ đi.

10' sau, nó có mặt trên trường.nó chào tạm biệt Jun ở cổng rồi chạy vào lớp.
reng...reng...
Cô chủ nhiệm bước vào lớp và theo sau là 1 học sinh mới.Oan gia ngõ hẹp, cái tên học sinh mới đó không ai khác chính là hắn. Tên tóc vàng mắt xanh đáng ghét.

-Chúa ơi!-nó thầm hét lên- đúng là đồ sao chổi.

-các em im lặng- bà cô thét đám con gái đang xuýt xoa vẻ đẹp của hắn.- em giới thiệu đi.

-Chào các bạn- hắn nở nụ cười chết người- mình là kent witten 17t, mong được giúp đỡ.

Câu nói của hắn như xoáy sâu vào tâm trí nó. "thật đáng ghét, nụ cười của hắn quá rõ, hắn dám khinh mình. Được rồi tôi sẽ cho cậu thấy"- nó nở nụ cười nửa miệng. Còn hắn ,suy nghĩ của hắn đơn giản hơn " chỉ mới là bắt đầu thôi, cô bé ạ"

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết